Sao dễ dàng nảy sinh tình cảm mà không dễ dàng từ bỏ cho được ?
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của mọi người quanh mình ?
Sao phải đợi lúc được yêu mới đem lòng yêu người ?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc ?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút ?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên ?
Sao phải đợi một nỗi đau mới nhớ đến lời ước nguyện ?
Sao phải đợi chia xa mới biết cần đến bao nhiêu ?
Sao phải đợi mất mát rồi mới nghĩ rằng sẽ phải hàn gắn ?¸.•´¯`•.¸¸. I MJSS U V3RY MUCH-¤-:¦:-´¯))--»
๑۩۞۩๑[
๑۩۞۩๑ (¯`•
dO U lUV M3 ???
•´¯) ๑۩۞۩๑[
๑۩۞۩๑
Bạn tôi, dù tình yêu có qua đi thì cũng nhanh chóng đến bên. Mỗi ngày trên thế giới này đều có người đang yêu nhau hoặc chia tay, sinh ra hoặc chết đi. Rất nhiều niềm vui và nỗi đau. Thật ra chẳng ai có đủ kiên nhẫn và thời gian để khám phá và cảm thông với người khác. Bạn chỉ cần nhớ những giây phút hạnh phúc, chỉ cần tin rằng bạn yêu và được yêu là đủ. Trừ khi bạn còn muốn thử thách kiên nhẫn và yêu thương của người khác thì đừng quên rằng những điều gần gũi nhất với bạn chưa hẳn là hiển nhiên. Nhất định sẽ có người nào đó để bạn yêu hơn cả bản thân mình.