Cộng đồng mạng đang xôn xao về bài kiểm tra của Bùi Minh Thu, học sinh lớp 10G5 trường Marie Curie, dùng nhiều tiếng lóng và ký hiệu rất phổ biến trong giới tuổi teen. Bài viết có cả lời phê của cô giáo với ngôn từ cũng không kém gì 9X ...
pó tay! >:
Đề bài văn kiểm tra 90 phút ngày 3/10/2007: "Sau khi chết ở giếng Loa Thành, xuống thủy cung Trọng Thủy đã tìm gặp lại Mị Châu. Hãy tưởng tượng và kể lại chuyện đó".
Bài văn được Thu viết rất chuyên nghiệp, có phân vai nghiêm chỉnh. Và câu chuyện được bắt đầu với cái cớ "Trọng Thủy về nhà, hắn rất là buồn vì chiều hôm nay đánh con lô 89, nó lại về 90 (OMG-ức chết vkl >""<)". Khi chỉ đường cho Trọng Thụy gặp Mỵ Châu, "Long Vương nói: Ngươi đi tới hành lang kia, đâm thẳng, xuyên thủng, rẽ lung tung, cứ thế là tới được room of Mị Châu".
Trong bài viết, nhiều đoạn rất "sáng tạo": "Hai vợ chồng gặp nhau, vui mừng như vừa hack được 100k Vcoin liền xin Long Vương cho đăng ký hộ khẩu thường trú tại thủy cung & xin được cấp sổ đỏ. Họ mở một cửa hàng internet quy mô nhỏ & bán kèm các loại thẻ như: VLTK (võ lâm truyền kỳ), Audition, thẻ Vinaphone, Mobilephone & Viettel. Cửa hàng ngày càng phát triển, 2 vợ chồng không còn phải đụng tay vào việc gì nữa mà để cho oshin làm".
Các câu văn sử dụng tiếng lóng đang rất phổ biến trong giới trẻ như: "Đồ quỷ sứ, tao là đàn bà phụ nữ hẳn hoi, hàng họ đầy đủ, tem chưa bóc, còn zin 100%, thế mà mài dám gọi tao = anh àk, bà lại vả cho một fát thì hết cả lấc cấc bây h".
Sau khi đã xuống Thủy cung, "đi theo con mực vào gần tới nơi, Trọng Thủy bị 2 con rùa chặn lại nói: Đề nghị anh xuất trình chứng minh thư, giấy phép đi lại dưới nước, hộ chiếu ra vào thủy cung, giấy báo tử... Trọng Thủy bây giờ mới có cơ hội thể hiện bản lĩnh của một dân chơi nhà quê, rút trong túi ra 2 tờ polymer 2, giúi vào tay mỗi rùa 1 tờ và nhẹ nhàng: Sáng nay em đi vội vàng, chết vội vã nên không kịp mang theo giấy tờ, có chút gọi là, mong 2 anh thông cảm...".
Sáng nay, trao đổi về bài văn này, thầy Nguyễn Xuân Khang, Hiệu trưởng trường Marie Curie, cho biết: "Đến chiều hôm qua, tôi mới nhận được thông tin về bài văn này. Tôi cũng không biết thực hư ra sao, nhưng trường tôi có lớp 10G5. Ngay sau đó tôi đã gọi điện cho cô giáo Nguyễn Phương Nguyên, vừa là cô giáo chủ nhiệm lớp 10G5, vừa là giáo viên dạy môn văn để tìm hiểu rõ hơn. Ngay sau đó, tôi cũng đã nhận được rất nhiều cuộc điện thoại thắc mắc của nhiều người quen cũng như phóng viên."
Cô giáo Nguyên khẳng định với phóng viên: "Lớp tôi có học sinh mang tên Bùi Minh Thu. Đề tài về tưởng tượng chuyện Trọng Thủy gặp Mỵ Châu cũng là đề tài có trong sách giáo khoa và tôi lấy ra cho học sinh làm. Đây là bài của em Thu nhưng là bài em ấy làm đùa ngoài giờ học. Những từ bút phê màu đỏ không phải là của tôi.
Ngay sau khi biết về bài văn, tôi có gặp riêng em Thu để hỏi chuyện. Thu thừa nhận chính mình đã viết bài văn đó, nhưng mà viết... chơi thôi. Không nộp cho cô giáo. Viết xong rồi vứt đi luôn, không nhớ nữa. Không ngờ có người lại lấy được, bút phê và đưa lên mạng. Em Thu cũng đã xin lỗi và rút kinh nghiệm không đùa như vậy nữa.
Tuy nhiên, ngay sau khi sự việc xảy ra, tôi đã cùng các thầy, cô và học sinh rút kinh nghiệm toàn trường. Vì bài văn đã dùng giấy kiểm tra trên đó có logo của nhà trường, nên dù ít hay nhiều cũng sẽ gây gây ảnh hưởng không tốt đến uy tín của trường. Nhất là dòng bút phê màu đỏ bắt chước có thể gây lầm tưởng nhà trường có cô giáo thiếu nghiêm túc".